Chiến lược đã được vạch ra dựa trên thời cuộc và nền tảng đã có, nhà Mộ Dung và phái Tung Sơn đã thực hiện như thế nào thì trong truyện đã nói rõ, vậy hãy thử tìm hiểu xem vì sao họ đều thất bại.
PHẦN 4: THẤT BẠI
Những kế hoạch của Mộ Dung Phục đều bắt nguồn từ sự bộc phát, không có sự tính toán cụ thể, cũng không có sự tìm hiểu rõ ràng về đối phương, gã cũng không kiên trì tới cùng nên tất cả đều nhanh chóng đổ bể.
Tính cách của Mộ Dung Phục cũng vô cùng cao ngạo. Gã luôn coi mình là dòng dõi đế vương, là “rồng phượng trong loài người”, nhưng ngoài nhan sắc ra thì gã chẳng có gì quá đặc biệt, võ không phải vô địch, văn cũng chẳng thuộc hạng nhất. Chỉ khi đứng trước một Nam viện Đại vương Tiêu Phong lừng lững trong hoàng cung Tây Hạ, gã mới chợt nhận ra mình chả là cái gì cả.
Có thể nói, đối với cái tham vọng phục quốc, Mộ Dung Phục chỉ là một thằng nhãi ranh và thật tội nghiệp khi gã phải gồng gánh một ảo mộng quá lớn của ông cha.
Mộ Dung Bác có phần lão luyện hơn con. Lão nhìn nhận được thời thế, biết tìm kiếm cơ hội nhưng những kế hoạch của lão không hề phù hợp với chính khả năng của mình.
Có thể nói, Mộ Dung Bác quá nhỏ bé trên bàn cờ chính trị. Tuy thời thế có biến động nhưng sức lão là không đủ để gây ra sóng gió.
Trong võ lâm, tuyệt kĩ “gậy ông đập lưng ông” đã giúp nhà Mộ Dung gây dựng được danh tiếng vang dội nhưng kèm với đó là không ít hệ lụy.
Cha con nhà Mộ Dung cũng không có được những tay trợ thủ đắc lực. Bốn tay gia thần chỉ có sự trung thành chứ với năng lực của họ thì không thể trợ giúp được gì nhiều cho công cuộc phục hưng Đại Yên.
Có thể thấy sự thất bại của nhà Mộ Dung là điều hiển nhiên, không cần bàn cãi. Thời thế không thuận, chiến lược không rõ ràng, năng lực quá hạn chế. Tất cả những gì họ có là một kho tàng võ công đồ sộ, tiếc là thế mạnh đó đã không được khai thác hiệu quả để phục vụ tham vọng phục quốc.
Khác với nhà Mộ Dung, Tả Lãnh Thiền đưa ra được chiến lược rất cụ thể, phù hợp với từng giai đoạn phát triển của lão và phái Tung Sơn.
Kế hoạch đầu tiên là hợp nhất Ngũ Nhạc kiếm phái được tính toán rất cẩn thận dựa trên sự nghiên cứu kĩ lưỡng về tình hình của bốn phái còn lại.
Âm mưu của Tả Lãnh Thiền rất chi tiết, nhắm đúng vào điểm yếu của Tứ nhạc nhưng vẫn thất bại chỉ bởi một sự kiện: Lệnh Hồ Xung học được Độc Cô cửu kiếm.
Với môn kiếm pháp này, Lệnh Hồ Xung đã trở thành cao thủ kiếm thuật hàng đầu thiên hạ, qua đó trực tiếp cứu thoát hai phái Hoa Sơn và Hằng Sơn khỏi âm mưu của chưởng môn phái Tung Sơn. Nhờ vậy mà Hằng Sơn không bị diệt vong, còn Nhạc Bất Quần có cơ hội thực hiện mưu kế của mình và đánh bại Tả Lãnh Thiền, giành chức chưởng môn Ngũ Nhạc phái.
Có thể thấy Tả Lãnh Thiền khai thác rất tốt tiềm lực của phái Tung Sơn, thế cục giữa hai phe chính – tà và cả những điểm yếu chí mạng của Tứ nhạc. Sự thất bại của lão đơn giản chỉ là bởi “ý trời không thuận” mà thôi.
===
Có nguyên nhân thì sẽ có cách khắc phục, nhà Mộ Dung và Tả Lãnh Thiền cần cải thiện điều gì để khắc phục điểm yếu và thực hiện tham vọng của mình ???